Với giá vé chưa đến 200 nghìn đồng, hành khách được ngồi ghế bọc da cao cấp, có chế độ massage, xem phim, nghe nhạc bằng máy tính bảng.
“Nhớ nhà lắm rồi phải không?”, tin nhắn từ anh bạn Trịnh Thắng nhấp nháy trên chiếc điện thoại của Hoàng Tuấn, một kỹ sư phát triển phần mềm quê vùng gió biển Vũng Tàu khi vừa bước xuống sân bay Tân Sơn Nhất. Hai năm xứ trời Âu, anh Tuấn thấy thèm cái Tết quê Việt Nam da diết.
Anh bạn nói sẽ dành cho Tuấn chút bất ngờ nho nhỏ. Đó là chiếc xe khách Hyundai Solati 7 chỗ mang huy hiệu Hải Vân Royal, một trong số vài trăm xe mà công ty Liên doanh Vận tải Quốc tế Hải Vân sở hữu, dưới sự điều hành của anh Thắng.
Chiếc xe Hải Vân Royal thuộc dòng xe khách cao cấp nhất của Hải Vân nhưng giá vé trải nghiệm đợt đầu ra mắt tuyến Tân Sơn Nhất – TPHCM – Vũng Tàu chỉ từ 160 nghìn đồng. Vẻ bề ngoài của xe thanh lịch, trẻ trung. Xe thiết kế trần cao, vuông vắn và nam tính. Nhưng Hoàng Tuấn bất ngờ khi bên trong chiếc xe khách “hoàng gia”, một không gian rộng rãi chỉ với 7 ghế ở khoang hành khách. Phía khoang lái có thêm hai chỗ ngồi kèm tài xế. Nhưng điều ấn tượng với anh Tuấn nhất là cảm giác mềm, êm, mát thoáng của da ghế, thứ anh chỉ gặp khi ngồi trên những mẫu xe sang, giá tiền tỷ. Anh thầm phục người bạn đã chịu chi loại da cao cấp này cho xe khách đường dài. Mùi da thoang thoảng, dễ chịu, phom ghế ôm lấy thân người ngồi. Ghế mềm mại đến mức, tưởng chỉ cần ấn nhẹ đầu ngón tay là lún xuống.
Vị kỹ sư thích thú với chiếc màu trắng đục có lỗ thoát hơi, da bọc được lựa chọn từ da những con dê non. Khắt khe với sản phẩm của chính “người nhà” là lời góp ý chân thành nhất, nhưng ở khoản này, Hải Vân đã thực sự làm tốt, Hoàng Tuấn nghĩ.
Xe dừng ở trạm Hàng Xanh để đón một vài vị khách. Cửa đóng, chuyến đi lại tiếp tục khi ánh nắng ban chiều bớt chói chang bắt đầu buông xuống, mặt trời như vắt ngang tòa nhà Landmark 81, một biểu tượng mới của Sài Gòn năng động. Những vạt nắng xuyên qua lớp kính chống tia UV của chiếc xe, Hoàng Tuấn ngã lưng ghế ra sau, bật chế độ massage và lim dim mắt.
So với những lần về lại Vũng Tàu trước đây, chưa lần nào anh thấy thoải mái đến vậy. Không gian bên trong xe trở nên thư giãn khi ánh đèn vàng dịu nhẹ bật sáng, chạy quanh vòm trần kiểu hình ô van. Xe không có nhiều cách trang trí hào nhoáng, mọi thứ dường như chỉ tập trung cho hành khách đi xe. Cửa gió điều hòa không phả thẳng vào người mà men theo thành xe, đi xuống sàn ốp gỗ và tỏa ra xung quanh.
Lại phải nói về chiếc ghế, Tuấn nhủ bụng phải tìm ra điểm chê để có cớ bắt bẻ người bạn vong niên. Ghế của chiếc xe khách có 5 chế độ massage, trượt tới, lui và thậm chí là bệ nâng chân như trên những chiếc Mercedes-Maybach S-class mà anh từng đi trước đó.
Ngồi bên Tuấn còn có một cụ ông đã gần trạc 60 tuổi. Ông đội chiếc mũ beret màu xám, trông trí thức và phong thái như người ngoài Bắc. Ông cười rồi tếu táo nói với lên bác tài xế, rằng lần đầu tiên đi xe khách mà được mang theo cái ghế massage ở nhà. Ông gắn tai nghe, chọn mấy bài nhạc xuân trên màn hình đối diện và ngủ thiếp đi. Phía trên ông cụ, một bạn trẻ hí hoáy tìm một bộ phim hành động, cũng gắn tai nghe và ngả ghế. Trước mỗi ghế hành khách, một chiếc máy tính bảng mới, độ phân giải sắc nét được gắn phía lưng ghế đối diện.
Hoàng Tuấn đã được người bạn thân “cảnh báo”, rằng ngồi trên chiếc xe này rất dễ ngủ. Vì kinh nghiệm sản xuất những chiếc xe giường nằm đầu tiên tại Việt Nam từ những năm đầu 2010 cho phép Trịnh Thắng biết đâu là điểm khiến khách hài lòng. Người Việt đã đi qua những năm tháng gian khổ, chịu cảnh nhảy tàu, chen chúc nhau trên những chuyến xe vội mỗi lần xuân về. Đến khi kinh tế phát triển hơn, vận tải hành khách phục vụ ghế nằm, nhưng điểm yếu cố hữu về sự thoải mái của lưng, hông, vai và cổ gần như không thể giải quyết.
Trên chuyến xe xuân những ngày giáp Tết Canh Tý, Tuấn đã thực sự kiểm chứng những gì ông bạn và cũng là ông chủ Hải Vân đã nhiệt tình giới thiệu và yêu cầu phải đưa ra đánh giá công tâm. Chiếc ghế gần như là điểm mạnh và khác biệt nhất của Hải Vân so với những đối thủ vận tải khác. Chất liệu mút đàn hồi tốt, các vị trí nâng đỡ vùng cổ, vai và đùi đều dễ khiến người ngồi dễ chịu và hơn hết là không đau lưng. Hoàng Tuấn ngủ thiếp đi hồi nào không biết, cho đến khi xe đến trạm dừng ở Long Thành.
Xe có 10-15 phút cho hành khách nghỉ dừng chân và cũng để mua một vài thứ quà vặt cho bạn bè. Đi với Hoàng Tuấn cùng chuyến xe còn có một cô sinh viên trẻ tên Minh Thủy. “Em không may mắn như anh được đặt chỗ sẵn đâu, mọi thứ đều làm qua app HAIVAN này nè”, Thủy nói và chỉ tay vào màn hình điện thoại. Hóa ra Hải Vân còn thiết kế app Hải Vân giúp khách hàng thực tiện đặt xe, chọn ghế ngồi và thanh toán trực tuyến thuận tiện như đi máy bay vậy. “Khách hoàn toàn chủ động thời gian đến điểm đón, hoặc thông báo cho xe trung chuyển mọi nơi trong thành phố của công ty, bởi app HAIVAN có thể theo dõi lộ trình của xe đón khách. Đi càng nhiều thì được tích điểm giảm giá”, Thủy khoe.
Hoàng Tuấn thấy niềm vui của những hành khách đi cùng trên chuyến xe cuối năm 2019 âm lịch và cả bản thân mình nữa. Mọi người hình như đều dễ bỏ qua những sơ sót của nhau. Đường về Vũng Tàu với gia đình của anh dường như nhanh hơn rất nhiều. Gia đình là bến đậu bình yên nhất. Tết ngoài kia đang chờ!